Quốc Vượng khen Hùng Dũng, nhớ lại ký ức đá “chết bỏ” với Thái Lan
Trao đổi với báo giới, cựu tiền vệ Lê Quốc Vượng, nay là HLV trưởng Hòa Bình FC tâm sự: “Để trở thành cầu thủ Quốc Vượng có tiếng tăm, từ nhỏ tôi đã được bố rèn luyện rất khắt khe. Khi đã thành cầu thủ, tôi luôn là người đến sân tập sớm nhất và về muộn nhất, gần như tôi không có ngày nghỉ, hầu hết thời gian nếu không trên sân đấu tôi sẽ ở trên sân tập.
Bóng đá ngoài năng khiếu thì phải chăm chỉ luyện tập, đổ mồ hôi trên sân bãi. Như Công Vinh, anh ấy không có được năng khiếu, sự thiên bẩm như những cầu thủ cùng thời, nhưng nghị lực, nỗ lực lại vượt lên tất cả.
Hùng Dũng được khen chuyên nghiệp
Thời còn ngồi dự bị, Công Vinh chưa bao giờ bỏ tập, luôn đi sớm về muộn. Sự khổ luyện đã đưa lại thành công cho Công Vinh, trở thành tấm gương mà bây giờ hàng ngày tôi vẫn đưa ra nhắc nhở, động viên các bạn trẻ học tập”.
Anh cho rằng mẫu cầu thủ chăm chỉ và chuyên nghiệp như hiện tại còn có Đỗ Hùng Dũng: “Hùng Dũng là một cầu thủ toàn diện, là một tiền vệ cơ động. Tôi đánh giá Hùng Dũng toàn diện hơn tôi ngày xưa, cậu ấy đá nhỏ tốt và có những đường chuyền rất khéo.
Tôi vẫn dõi theo đội tuyển từng trận đấu. Và thấy đội tuyển của ta hiện đá rất hay, khoa học. Ở đó, tôi thấy cũng có dáng dấp của mình trong 1-2 cầu thủ. Tuấn Anh là một cầu thủ thông minh, đá linh hoạt, nhãn quan chiến thuật tốt. Nhìn cậu ấy đá, tôi luôn nghĩ đến mình ngày trước, luôn đọc ý đồ, bắt bài đối thủ. Đáng tiếc là Tuấn Anh bị chấn thương nhiều quá, ảnh hưởng không nhỏ đến kết quả thi đấu".
Quốc Vượng nhớ lại thời "đá chết bỏ" với Thái Lan
Quốc Vượng còn gợi lại ký ức đá “chết bỏ” với Thái Lan. “Nhìn thực tế thì lứa chúng tôi vẫn không bằng được tuyển Thái Lan. Thời đó Thái Lan đã có vị thế, ảnh hưởng nhất định trong khu vực. Tuyển Việt Nam khi đó có một vài vị trí xuất sắc, nổi bật, nhưng tổng thể chúng ta vẫn dưới Thái Lan một bậc.
Thời đó, nói thật là anh em chúng tôi có tâm lý phải quyết thắng bằng được Thái Lan. Tự gây áp lực như vậy, thành ra đầu nghĩ thì nặng chân, khó đá. Những trận đó, từ phòng thay đồ ra sân, anh em luôn bảo nhau 'đá chết bỏ', thực tế chúng tôi không sợ mà tự gây áp lực phải thắng, thành ra tâm lý.
Tôi nhớ năm 2005, Việt Nam gặp Thái Lan ở Mỹ Đình, trận đó tư tưởng anh em thoải mái nên đã thắng 2-1 mà không quá khó khăn”.