Nhâm Mạnh Dũng và ký ức đá vỡ bức tường bếp trát vôi
Những cú đánh đầu chuẩn mực của Nhâm Mạnh Dũng giúp U23 Việt Nam chiến thắng U23 Thái Lan tại chung kết SEA Games 31 và mới đây là U23 Malaysia. Nhưng câu chuyện quá khứ với ký ức đá vỡ bức tường bếp trát vôi, loắt choắt chơi bóng với các anh lớn thì không phải ai cũng tỏ tường.
-
U23 Việt Nam luyện bài chưa từng có đối phó Saudi Arabia
-
Gặp Ả Rập Xê Út, U23 Việt Nam sẽ chơi phòng ngự như thế nào?
-
AFC đánh giá cao, tin tưởng U23 Việt Nam tạo địa chấn trước Saudi Arabia
-
HLV Steve Darby: 'Cầu thủ Việt Nam không cần người truyền cảm hứng!'
-
HLV Gong đang kiến tạo một chu kỳ thành công mới cho bóng đá Việt Nam?
Từ năm 4 tuổi, Nhâm Mạnh Dũng đã gắn mình với trái bóng. Không có quả bóng trên tay Dũng nhất quyết không đến lớp mẫu giáo. Ngày chia tay mẫu giáo để lên lớp 1, để có được tấm ảnh kỷ niệm cô giáo phải mua quả bóng cho cầm Dũng mới chịu đứng yên.
>>> Xem thêm:
Ngôi nhà của Nhâm Mạnh Dũng ở Thái Bình
Bố của Nhâm Mạnh Dũng kể rằng: “Lúc ở nhà, Dũng thường đá bóng trước sân khiến bức tường bếp trát vữa cũ kỹ bong ra từng mảng. Những lúc như vậy bà nội lại mắng, bắt phải thôi. Vậy là Dũng lại lao ra ngoài sân nhà văn hóa để chơi bóng với các anh lớn tuổi hơn. Nhỏ loắt choắt nhưng tài ghi bàn, đối thủ buộc phải ngăn Dũng bằng sức mạnh. Bị bắt nạt hay về nhà với chân tay bầm tím, tất cả chỉ khiến Dũng quyết tâm trở lại vào lần sau và ghi nhiều bàn hơn nữa”.
Năm 2011, Nhâm Mạnh Dũng chuyển lên trường năng khiếu tỉnh Thái Bình. 2 năm sau gia nhập lò đào tạo Viettel, Dũng ít khi về nhà. Trận chung kết ở Mỹ Đình, gia đình chỉ thấy Dũng trong chốc lát. Dũng nhìn lên khán đài tìm mọi người và ông Ngoan phải khua cái ô để Dũng nhận ra. Không thể xuống dưới, Dũng đành quay lưng lại và chụp một tấm ảnh selfie với gia đình tít phía xa. Sau hôm ấy Dũng lại cùng đồng đội U23 lên đường tới UAE tập huấn. Đó chính là lý do tấm huy chương Vàng SEA Games 31 vẫn chưa nằm trong chiếc tủ sưu tập giải thưởng ở nhà.
Bố mẹ tiền đạo Nhâm Mạnh Dũng
Mặc dù vậy, Dũng luôn nhớ về nơi mình sinh ra. Trong những lần hiếm hoi về nhà, anh sẵn sàng xách giày đi đá cùng chúng bạn giống như thời thơ ấu. Anh cũng vui vẻ tham gia giải phong trào của xã, ghi 7 bàn giúp đội thắng 11-0 và tạo nên ngày hội ở thôn. Còn ở Thái Bình, mỗi khi Dũng về, bố mẹ chưa biết mà bạn bè đã kéo đến chật sân rủ Dũng đi đá bóng, sắm sẵn giày tất rồi bảo: “Bác yên tâm, bọn cháu sẽ giữ gìn đôi chân của Dũng”.
Bình luận bài viết